XtGem Forum catalog

Ddó là một căn nhà vắng vẻ nằm trên đôìthông cuả thành phố Ddà Lạt nổi tiếng thơ mộng của Việt Nam. Một ngôi nhà tồi tàn khá cổ kính, mang đậm nét qúy tộc cuả thế kỉ 19, xung quanh ngôi nhà là rừng thông cổ thụ âm u và ghê rợn, nhưng cánh cửa kính cuả ngôi nhà trông mờ nhạt bởi bụi cuả thơì gian. Ngôi nhà có một cái gác, con` bên dưới là chổ trú ngụ cuả ông bà chủ. Ông bà chủ của ngôi nhà này không được bình thường cho lắm, họ có một cô con gái bị điên, noí cho đúng hơn thì cả gia đinh` này đêù bị điên. Chiêù chiêù bà chủ cuả ngôi nhà thường ra nghĩa địa chơi, bà ta cho rằng đó là caí thú cuả môt. ngươì đang con` sông' phaỉ đi ra đó mà trêu chọc những ngươì chết. Còn ông chồng cuả bà ta thì đăt. môt. caí quan taì trong nhà và thương` nằm trong đó nghêu ngao hát môt. mình.Hai ông bà thương` chơi đánh baì , nếu ai thắng thì được cốc đâù ngươì bị thua, và mỗi khi có môt. ngươì bị cốc đâù thì ngươì kia cât' môt. giọng cười của một kẻ chiến thăng nghe âm thanh đó mà rợn tóc gáy, vì đó là tiếng cươì cuả môt. ngươì bị điên. Hai ông bà có cho môt. đôi vợ chông` trẻ thuê caí căn gác trên lầu, ông chông` là môt. ngươì buôn lâụ khét tiếng còn cô vợ là một hoa khôi thành phố, hai ngươì thương nhau nhưng cha mẹ cuả họ không chấp nhận cho đưá con gaí yêu quí cuả mình lấy môt. tên không ra gì, bí đương` hai ngươì bỏ trốn và thuê ngôi nhà cuả hai ông bà già điên. Ông chông` thương` để ngươì vợ ở nhà, để đi buôn và anh ta thương` trở về sau môt. tháng. cô vợ luc' đâù thấy gia đình điên này cũng sợ lắm nhưng vì thương chông` nên cô cố gắng, sống riêt' rôì cũng quen. Cô ta thấy caí điên cuả gia đình này là bình thương, là môt. cô gaí đẹp nên cô đã lot. ngay vào măt' cuả ông chủ từ cái nhìn đâù tiên khi cô bước chân vào thuê nhà. Ông ta thương` rình mò trước phòng cuả cô vaò mỗi tôí, tuy là bị điên nhưng vợ ông ta củng ghen dữ dằn.Vì sợ vợ nên ông ta không dám làm gì bậy ba.. Nhưng vào môt. buổi tôí......
Ddó có thể noí là môt. buôỉ tôí màthần chêt' len lỏi vào ngôi nhà âm u giữa rưng` thông, ông chông` đi buôn về, mưng` vui phấn khởi vì gặp được ngươì vợ yêu qúy cuả mình, cô vợ cũng không kém phần háo hức, cô ta vuôt' ve chông`, cởi giầy cho anh ta. Caí cử chỉ nhẹ nhàng đó làm cho gương mặt ngươì chồng rạng lên niềm hạnh phúc mảnh liệt. Nhưng chuyện gì đến rồi nó sẽ đến. Ngươì vợ lấy trong giỏ sách cuả chông` chị ta ra tưng` món đồ, chị ta nâng niu nắn nón tưng` thứ môt. nhưng khi băt' ga).p chiếc quần lot' cuả phụ nữ thì chị ta la het' lên ai aỉ:
- Trơì ơi! anh đã ngủ vơí con nào, tôi ở nhà chờ đơị anh, dị mà.... trơì ơi!!!
Ông chồng hôt' hoảng thêù thaò:
- Không phải như dị đâu, hãy nghe anh giải thích.
- Không giải thích gi cả, tôi biêt' cả rôì. Chị vợ nhào tơí giưt. ngay cây súng nơi thăt' lưng cuả chồng, vì la tay buôn lậu nên anh ta phải mang súng theo bên ngươì. Ngươì chông` lơn' tiếng :
- Súng không có đạn đâu !!
Và cô vợ bóp cò, viên dạn bay thẳng vào tim, ngươì chông lăn ra chêt' ngay taị chổ. Cô vợ het' lên kinh hoàng, chạy ngay đến ôm xác chông khóc nức nở:
- Không....không....không em không muốn giêt' anh, taị sao laị noí vơí em la súng không có đạn, taị saỏ
Cô vợ như hoá điên, chị ta không còn biết phaỉ làm gì bây giỜ nữa, chị ta cứ để xac' ông chồng trong phòng từ ngày này sang ngày khác, cứ ôm xác chồng khóc từ sáng cho dến tối. Nhưng rôì bạn bè cuả chông` chị đến thăm, sẳn để gọi anh ta đi buôn chuyến hàng mơí. Luc' bấy giờ chị không còn biêt' làm sao nửa, quýnh quáng và quờ quạng, chị noí vơí ngươì bạn cuả chông mình:
- Anh âý chưa về.
Rôì đến đôi vợ chồng điên dưới nhà, cứ thỉnh thoảng laị lên gọi cửa xin cho gặp chồng chị để trò chuyện chơi. Cơn hoảng sợ dâng lên tột cùng chị nghỉ ngay đến ý định cưa xác chồng mình ra thành tưng` khúc đựﮧ vào caí hộp nhỏ rôì đem thả trôi sông, vơí muc. đích là đưng` cho môt. ai nghi ngờ là chị ta giêt' chông`.
Vưà cầm cái cưa lên định cưa cái dâù chôn`g mì`nh ra thì một luông` gió vô hình, đẩy cái cưa lệch hương' và chị ta đã tựưa đưt' bàn tay mình ra.

Cô ta buông rơi caí cưa, thét lên đau đớn, nhưng sựiệc đâu phải chấm dưt' tại đó. Cái cưa băt' đầu bị nhấc hẳn lên mặt đất, tiến dần đến cô ta. Quá sợ hải cô ta luì về phía sau, nhưng cái cưa lao tới căt' lìa bàn tay còn lại cuả cô ấy. Nhìn máu cuả mình lai láng trên sàn nhà, cô thet' lên câù cưú, nhưng lạ thay tât' cả mọi ngươì dưới nhà đêù không nghe thấy gì cả. Thêù thaò trong tuyệt vọng cô bât' lựnhìn cái cưa căt' lìa đôi chân mình và cuối cùng là cái đâù của cô ta. Qrước khi đâù lià khỏi cổ cô còn k.ip nhìn thấy một gương mặt cuả cô bé điên, con gaí cuả ông bà chủ đang cầm caí cưa giêt' chêt' mình.
Sau sựiệc đó, mọi chuyện trở laị bình thương`, cả gia dình ông bà chủ cứ làm như là khong có chuyê,n gì xảy ra. Rồi họ lại cho môt. gia dình nghiên cưú sinh học ở tro.. Gia dình này muốn vào rưng` để biết thêm về giá trị cuả cây thông. Họ là hai vợ chồng, có hai dưá con, môt. trai, môt. gái, haó hứng và hăm hở dọn lên phòng trên gác, họ vui vẻ vì không hề biêt' chuyện gì dả xảy ra trước đó. Ddưá con trai cuả họ là môt. tên con trai quậy nhât' trường nó đang học, có tiếng tăm lưn`g lẩy vì đã tán dược thành công biêt' bao cô gaí đẹp và giàu có. Khi gặp cô con gaí điên cuả ông bà chủ nó nghỉ ra ngay môt. trò chơi để trêu chọc cô, chuyện tưởng là chơi ai ngờ đâu laị là thật, nó dâm ra mê mẩn cô gái không biêt' vìlý do gì, lúc bâý gìơ nó mơí biêt' rằng nó đả đụng nhằm ổ kiến lửa. Rdêm đến nó thường thức dậy và đi vào rưng` môt. mình, rôì môt. ngày kia cha mẹ cuả nó phat' hiện là nó đã mât' tích, họ cuống cuồng đi tìm khắp trong rưng` thông và thâý môt. nửa thân thể cuả con trai họ bị treo ngược lên cây, còn môt. nưả thì bị rắn rết bu đầy, trên khuôn măt. không còn nguyên vẹn nưả, hai con măt' bị khoet' đi mât' và hàm răng bị đập gãy trông rât' thảm thương. Quá đau xot' khi nhìn thâý đứa con trai mình chêt' thê thảm ngươì cha quyêt' định trở về thành phố tìm cảnh sat' đến giúp.
Ddưá con gaí cuả họ là môt. con bé thông minh, nó biet' chuyện anh trai nó chêt' là không đơn giản như vậỵTrở về gác trọ nó băt' gặp ánh măt' như biêt' noí cuả cô gaí điên trong nhà, nó biêt' là cô gaí và cả gia đình này có caí gì đó không ổn.
Tôí hôm đó, nó nghe có tiếng động bước từng bước lên gác, nhưng không phải tiến đi đến cái giường cuả nó mà là đi đến giường cuả ba me mình, nó ti hí măt' nhìn xem chuyện gì xảy ra thì ba caí cưa được cầm bởi ba ngươì không có đâù, nó dám quả quyêt' rằng` đó là gia đình ông bà chủ, nó muốn thet' lên nhưng không thành tiếng nó càng cố gắng thì laị càng vô vọng. Nhìn cha mẹ mình bị giêt' chêt' trong nổi sợ hãi nó vùng chạy, nó chạy mãi, chạy mãi, chạy cho đến sáng và thoat' ra khỏi khu rưng` đó, nó nhờ cảnh sat' đến ngôi nhà để giúp, nhưng họ không thâý ngôi nhà nào cả, chỉ thâý, ba cái mồ nằm lặng lẻ, giưả rừng thông, đó là ba cái mồ cuả môt. ngươì đàn ông, môt. người đàn bà và môt. cô con gaí, ngươì ta cho rằng cô bé bị điên, và đem cô ta vào bệnh viện, không ai biêt' được sự việc trước đó ngoài cô bé, nhưng họ không tin. Và tôị nghiệp, cô bé suôt' ngày chỉ lảm nhảm mot. câu:
- "Họ là ma họ đã giết tât' cả moị ngươì"